Palatino Linotype Bookerly Minion Segoe UI Roboto Roboto Condensed Patrick Hand Noticia Text Times New Roman Verdana Tahoma Arial
Ý vật dụng của lưu lại Kỳ khi tới đây, núm Tu Nguyên cũng hoàn toàn có thể đoán được đại khái, không nhanh không chậm chạp hành lễ rồi lại mỉm cười nói: "Tâm ý của thần vẫn quyết, ngài không phải khuyên nữa đâu.""Cố khanh..." lưu Kỳ bị hắn nói trước một bước đề nghị bất đắc dĩ thở dài: "Lúc trước ngươi nói câu hỏi này với trẫm, nhưng cũng không nói là đang rời đi cấp tốc như vậy."Lúc trước cầm cố Tu Nguyên thực thụ là ko nghĩ vẫn rời đi nhanh như vậy, nhưng sau thời điểm biết Vân Nùng tất cả thai, một giây hắn cũng không muốn kéo dãn nữa.Cố Tu Nguyên nói: "Hiện thời chũm cục vẫn ổn định, văn thần võ tướng các trung thành, thiếu thốn một tín đồ như thần cũng ko trở ngại ngùng gì."Lưu Kỳ cũng biết lời này của hắn ko sai, nhưng mà vẫn níu kéo ko tha.Dù sao núm Tu Nguyên cần thiết so với những người khác được, trong cả khi hắn không làm cái gi mà chỉ đứng vào triều cũng khiến cho người ta cảm thấy an tâm."Tương lai rứa khanh có đo lường gì không?" lưu lại Kỳ thở dài, lại hỏi.Cố Tu Nguyên mỉm cười:"Đi đây đi đó nghêu du thiên hạ, về phần chuyện không giống thì còn chưa kịp nghĩ tới."Đối với hắn mà nói, rất có thể cùng Vân Nùng ở thuộc một nơi là đủ rồi, Vân Nùng mong mỏi làm cái gì thì hắn sẽ có tác dụng cùng nàng.Thực sự thì một triều thần như cố gắng Tu Nguyên quả tình là ước còn không được, thời đại rối loàn thì tận chổ chính giữa củng rứa hướng cục, cũng không chuyên quyền độc đại, sau thời điểm thành công liền chủ động lui thân, khiến cho người ta không tìm ra chút sai trái làm sao cả.Nhưng mặc mặc dù cho là hiểu rõ đạo lý này, lưu giữ Kỳ vẫn vung tay áo ý bảo tùy gắng Tu Nguyên.Vị thiếu hụt niên thiên tử này, trời sinh tính nết siêu tốt, chỉ là tất cả vài vị huynh trưởng hạnh họe, bà mẹ đẻ cũng ko được sủng ái, cho nên cũng không được tiên vương coi trọng. 1 năm qua, cụ Tu Nguyên tận trung tâm tận lực bởi hắn liệu lý chuyện triều chính, cũng không giấu giếm mà đào tạo cho hắn vài ba điều.Đối với hắn mà lại nói, nạm Tu Nguyên giống như một fan thầy chổ chính giữa phúc của hắn vậy.Cố Tu Nguyên chú ý ra tâm tư của hắn, nhẫn nại cười nói:"Bệ hạ là bạn tài đức sáng sủa suốt, nhưng lại thần trí của thần cũng không còn ở triều đình, nên chỉ có thể phụ hảo ý của ngài."
Hắn đã nói bởi thế thì lưu giữ Kỳ cũng không làm cái gi được nữa, thỉnh giáo một chút ít chuyện trong triều, lại dặn dò vài ba câu, mắt thấy sắc đẹp trời đã về tối muộn đề nghị cũng chỉ có thể đứng dậy tránh đi.Cố Tu Nguyên từ bỏ mình chuyển hắn xuất môn, nhìn theo xe cộ ngựa hướng về hoàng thành rồi mới trở về phủ. Mới đi được vài bước, ngay tắp lự thấy Vân Nùng trốn tại 1 bên, hắn nao nao, rồi tiếp đến tiến lên hỏi:"Sao phái nữ lại ra đây?""Ta ý muốn nhìn hắn một chút... Sau lần này chắc cũng không có cơ hội gặp mặt lại nữa."Thanh âm của Vân Nùng bao gồm chút bi ai bã, cho tới bây giờ, khi người vợ tái kiến lưu lại Kỳ, cũng vẫn cảm thấy gồm chút không chân thật lắm.Trong tâm trí của nàng, giữ Kỳ vẫn là một trong tiểu hoàng tử dính dính ở kề bên nàng, hiện tại thời cũng đã thành đế vương, tướng mạo khí thế hồ hết đã khác với năm đó, thiệt sự là giống như đã qua mấy đời vậy.Cố Tu Nguyên nhẹ nhàng ôm siết lấy thắt sườn lưng của nàng: "Nếu thanh nữ nói rõ thân phận trước mặt hắn thì cũng không có trở ngại ngùng gì đâu."Ngụ ý chính là nếu bạn nữ thật sự muốn gặp mặt Lưu Kỳ thì cũng không yêu cầu trốn trốn kị tránh như vậy.Vân Nùng rung lắc lắc đầu, thở dài: "Cũng không nên như vậy đâu."Cảnh Ninh với Xuân Noãn là từ nhỏ lớn lên cùng nàng, tình nghĩa thâm hậu, tất nhiên là quan yếu so với người khác, cố gắng Tu Nguyên thì sẽ càng không thể so sánh. Ngoài bố người này, Vân Nùng cũng không thích nói rõ thân phận với người nào không giống nữa.Dù sao vào mắt người đời thì Hoài Chiêu quận chúa đã chết rồi, ngay cả có giao tình thời gian trước, thì hiện nay chắc đã và đang phai nhạt rồi.Cố Tu Nguyên phát âm được ý tứ của nàng, cầm tay nàng bước vào trong phủ: "Như vậy cũng tốt."Ngày hôm sau lâm triều, lưu Kỳ gật đầu đồng ý thỉnh ước của chũm Tu Nguyên, miễn đi các chức vị của hắn, nhưng mà lại ban mang lại hắn danh vọng đế sư. Không bắt buộc ở trong triều nhậm chức, cũng không có thực quyền gì, theo người ngoài đây chỉ là cái chức suông, nhưng nuốm Tu Nguyên gọi rõ đấy là sự kính trọng của lưu giữ Kỳ dành cho hắn."Lúc trứ tác phong của thay Tu Nguyên quá mức sắc bén, đắc tội không ít người, lũ họ vốn nghĩ mượn cơ hội Sở Huyền Thần vào triều thì đã trả thù một hai. Chỉ cần còn chưa kịp động thủ, cầm cố Tu Nguyên liền thật sạch lưu loát tránh đi."Cảnh Ninh cho tới thăm Vân Nùng, cùng nữ tán gẫu chuyện vào triều, đậy miệng cười cợt nói: "Ta cảm thấy hiện giờ bọn họ không hiểu biết nhiều gì đâu."Vân Nùng ăn một chút ô mai: "Như vậy coi ra, hắn tránh đi cũng tốt, nếu không thì tương lai không thể không có phiền toái.""Này cũng chẳng tất cả gì, vậy Tu Nguyên cũng biến thành đối phó được với bầy họ thôi, huống chi bệ hạ cũng là thiên vị trí hướng của hắn. Chẳng qua tránh đi thì cũng tốt, thanh nhàn còn bớt lo." Cảnh Ninh cắn miếng ô mai, phương diện mày gần như nhíu lại,"Chua bởi vậy mà ngươi vẫn tiêu hóa lành vậy?"Vân Nùng liếm liếm khóe môi:"Đâu gồm chua gì đâu?"Cảnh Ninh ném hạt ô mai, nâng chén bát trà uống một chút, chú ý Vân Nùng cười cợt nói:"Trong cung ma ma thường xuyên nói, nữ nhi nhưng mà thèm chua thì có lẽ rằng đã bao gồm hài tử?""Cũng chả biết như nào, vừa mới đây khẩu vị của ta chuyển đổi nhiều lắm." Vân Nùng lấy khăn vệ sinh tay.Cảnh Ninh cười cười, ngược lại hỏi:"Nói mới nhớ, ngươi thiệt sự không muốn làm đại hôn sao?""Rất phiền toái,"Vân Nùng nâng má oán thù giận, lại nói: "Ngay cả là ước ao làm, cũng chẳng thể ở kinh thành, để sau khoản thời gian rời đi thì nói sau."Vân Nùng so với chuyện này cũng không thèm quan tiền tâm, Cảnh Ninh tiếc nuối hận nói:"Ta còn tưởng, chờ ngày đại hôn của ngươi, ta hy vọng thay ngươi trang điểm chuyển gả... Nhưng chỉ việc hai ngươi ở bên cạnh nhau, đồng vợ đồng ông chồng thì cũng không cần xem xét mấy nghi thức làng mạc giao này đâu."Năm kia khi Cảnh Ninh xuất giá, nói theo cách khác là phong cảnh náo nhiệt, mười dặm hồng trang dẫn tới trong kinh, dân bọn chúng ngợi khen ko thôi, nhưng kết quả thì nạm nào?
Cảnh Ninh sống cho tới bây giờ, đã và đang nhìn thấu đầy đủ điều đó.Vân Nùng vuốt vuốt bụng của mình, người vợ rũ mắt cười cợt nói: "Đúng vậy."
Cảnh Ninh lại thuộc Vân Nùng thủ thỉ phiếm một lát, thấy sắc trời không thể sớm, liền sẵn sàng rời đi."Không sống lại dùng cơm sao?" Vân Nùng nói."Nếu ở lại thì ta sợ cố kỉnh Tu Nguyên không vừa ý, không quấy rầy hai người các ngươi đâu."Cảnh Ninh chớp mắt,"Ta chuẩn bị đến nam phong quán đi bộ đây."Vân Nùng nghe như vậy cũng không giữ phái nữ lại, chuyển tới thư phòng đi tìm Cố Tu Nguyên.Khi Cảnh Ninh đến, gắng Tu Nguyên ân cần thăm hỏi động viên vài câu lập tức tránh mang lại thư phòng, nhằm hai tín đồ ôn chuyện phiếm.Năm kia khi sống quận chúa phủ, cố Tu Nguyên chũm Vân Nùng quản lí chuyện buôn bán trong phủ, cho đến khi sau cung biến, mới ban đầu đem trọng tâm lực đặt ở trong triều đình. Hiện nay từ quan nhàn hạ nên mong giúp phụ nữ tính chuyện sắm sửa một chút.Vân Nùng đến gần, ghé vào ở kề bên hắn chú ý nhìn sổ sách:"Gần phía trên chuyện marketing thế nào?"Cố Tu Nguyên kị ra một chút, nâng tay bế thiếu phụ ngồi vào trong lòng, rồi kế tiếp chỉ vào sổ sách cùng thanh nữ phân ưng ý giá thị phần gần đây.Vân Nùng bắt đầu đầu cũng rất hào hứng nghe, nhưng lại nhìn chằm chằm sổ sách một lát, liền cảm xúc choáng đầu hoa mắt, nâng tay bao bọc lấy cổ cố kỉnh Tu Nguyên có tác dụng nũng.Bất tri bất giác, nhì người giống như là khi vừa new quen nhau, tuy vậy lại không có nửa điểm lừa gạt.Vân Nùng gồm thai, cũng không tiện xuất môn đi dạo, hơn phân nửa thời gian đều là ngơi nghỉ trong nhà, cũng may có Cố Tu Nguyên nên cũng chưa tới mức ko thú vị. Nàng cũng không tự chế hương, nhưng mà là rước chuyện mua sắm đều để cho Cố Tu Nguyên lo liệu.Lại một ngày, Vân Nùng biết được một thông tin từ A Lăng, nói là Từ tứ Xảo đính ước .Vân Nùng hỏi thân phận phẩm tính của fan nọ, sau khi biết được cũng không tồn tại gì ko ổn, nàng mới im tâm, sau đó chuẩn chỉnh bị một trong những phần hậu lễ nhằm A Lăng gửi qua.Hôn sự được định ngay, Từ bốn Xảo bị gả đi, cũng không có cách làm sao tới chạm chán riêng Vân Nùng, chỉ hoàn toàn có thể nhờ A Lăng thay bạn dạng thân nói câu đa tạ. Cũng không đơn giản là vì chưng hậu lễ này, cơ mà là đa tạ hảo ý của Vân Nùng dịp trước."Lúc trước nữ giới hỏi ta chuyện mở rộng sale là bởi vị Tứ cô nương này sao?"Cố Tu Nguyên biết được việc này, như gồm điều để ý đến nói."Cũng không đơn giản dễ dàng là vì con gái ấy. Chẳng qua nghe nữ ấy kể tới, cảm xúc thú vị, vì vậy sinh ra chủ kiến như vậy. Nhưng chị em ấy hiện giờ cũng phải khởi tạo gia đình, cho nên cũng không thể làm gì."Vân Nùng cũng không thiếu tiền bạc, mang đến nên đối với chuyện này cũng ko chấp nhất, "Sao đột nhiên lại hỏi như vậy?"Cố Tu Nguyên giải thích: "Ta suy nghĩ nàng cả ngày ở trong đơn vị cũng chẳng thú vui gì, thân thể cũng ko tốt, nếu do đó thì trên sao bọn họ không rời gớm nhỉ? Du đánh ngoạn thủy cũng tốt, làm sắm sửa cũng tốt, vừa đi vừa nghỉ, nếu chạm mặt nơi như thế nào có cảnh sắc tú lệ thì dừng lại, đều phụ thuộc vào nàng hết."Với thân phận của cụ Tu Nguyên, Vân Nùng ở gớm thành cũng không được tự nhiên lắm, khó tránh khỏi rất nhiều đố kị, khi được cố Tu Nguyên nhắc nhở, nàng cũng rượu cồn lòng: "Chủ ý này trái lại không tệ."Cố Tu Nguyên đứng dậy, lấy một cuốn sách trên giá, lật mang lại trang cuối cùng, thanh âm hết sức ôn nhu: "Đi theo đường dẫn này, được không?"Ánh mắt Vân Nùng giới hạn trên trang giấy kia, ngẩn ra.Đó là lúc nàng xem qua một quyển sơn thủy du ký, thời gian đó tràn đầy phấn khởi vòng hết mọi địa phương mà người vợ thích, sau cùng còn xếp lại lắp thêm tự, vẽ phác họa một mặt đường dẫn.Bên cạnh còn có một sản phẩm chữ của chị em —— “Mùa xuân đến, hãy với mọi người trong nhà đi nghêu du nhé”.Nàng cũng từng nghe Xuân Noãn kể, năm đó núm Tu Nguyên bị bệnh nguy kịch không dậy nổi, dẫu vậy vẫn nhớ đến quyển du ký này.Đây là tâm bệnh lý của Cố Tu Nguyên.Cũng may hiện thời vẫn còn đấy một con đường sống.Trong lòng Vân Nùng trăm mối cảm hứng ngổn ngang, lông mi khẽ run, suýt nữa lệ đã rơi xuống. Năm kia xảy ra rất nhiều chuyện, ủy tạ thế cũng có, hiểu lầm cũng có, một vòng tử sinh suýt nữa đã khiến hai bạn lỡ mất nhau.Hai fan một đợt tiếp nhữa ở cùng nhau, hiểu trong thâm tâm mà không nói ra.Cố Tu Nguyên ôm thiếu nữ vào lòng, gắng chặt tay nàng, như là ôm một thiết bị trân bảo trong người, hại không cẩn trọng một chút lại vẫn lạc mất nhau."Được." Vân Nùng nâng tay ôm siết lấy hắn, nhẹ giọng cười nói: "Tuy rằng hiện tại thời ngày xuân đã qua, cơ mà cũng không hẳn quá trễ."P/S: Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình, mong muốn đọc kết thúc truyện này mọi tín đồ sẽ cảm thấy thoải mái, đang vẫn có tinh thần vào cuộc sống, vẫn còn niềm tin vào tình yêu, chúng ta dù sớm hay muộn cũng trở nên được hạnh phúc thôi.

Bạn đang xem: Cuộc sống sau khi trọng sinh của bạch nguyệt quang


Tác giả: rạm Bích SắcThể loại: Cổ đại, trọng sinh, sủng ngọt, HE.Độ dài: 58 chương
Tình trạng: Đã hoàn truyệnẢnh bìa: tứ Duệ

Văn án:

Kiếp trước Vân Nùng dành được sự ân sủng của hoàng phái sau khi cha nàng hy sinh, xống áo thổ cẩm, ngọc bích sẵn có, cô gái sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ.

Trong một lần mang lại phong quán thì nhặt được một phái nam nhân về làm cho tình lang.

Nhưng trong một đổi thay cố của hoàng cung, thanh nữ mất mạng, khi tỉnh lại thì đã trở thành Tạ Vân Nùng, một cô nhi nhà quan lại vẫn sa sút. Còn bạn tình lang cũ kia đang trở thành người bao gồm chức quyền, hô mưa hotline gió trong thiên hạ.

Vân Nùng cho rằng kiếp trước hai bạn chỉ là nghịch đùa, nhưng nay đã khác xưa, tốt nhất là phải tránh xa, nước sông không phạm nước giếng.

Nhưng cố Tu Nguyên lại ghi nhớ mãi luôn ghi nhớ nàng, cũng không có thể chấp nhận được nàng quên chuyện cũ.

Xem thêm:

Nhân duyên hai kiếp tương phùng

Có duyên bao gồm nợ có về bên cạnh nhau không?


TẢI EBOOK MỚI NHẤT
like page để cập nhật truyện tuyệt Tải Ebook Truyện Miễn Phí Tài khoản VIP cài đặt ebook không quảng cáo
xem Hướng dẫn tải ebook về máy Yeutruyen.net - Đọc truyện chữ online

*
*
*
*
*
*
*
*

×

Đăng nhập

Tên thông tin tài khoản hoặc e-mail *

password *


Facebook
" data-plugin="nsl" data-action="connect" data-provider="facebook" data-popupwidth="600" data-popupheight="679">
Đăng nhập bởi Facebook

Đăng nhập bởi Google

Ghi nhớ

Quên mật khẩu đăng nhập

← quay lại
Ebook Truyện


×

ĐĂNG KÝ

(Lưu ý áp dụng Gmail để có thể nhận thư điện tử thông báo)

Tên thông tin tài khoản *

Địa chỉ e-mail *

mật khẩu *

Đăng nhập | Quên password

← quay lại
Ebook Truyện


×

Quên mật khẩu đăng nhập

Vui lòng nhập tên tài khoản email của bạn. Bạn sẽ nhận được một links để tạo mật khẩu mới qua email.